Lê An Thế |
talawas chủ nhật xin giới thiệu chùm thơ mới nhất của Lê An Thế, một tác giả hiện sống ở Mỹ và mới xuất hiện trong giới văn nghệ Việt Nam thời gian gần đây.
talawas chủ nhật
Lê An Thế
Mười bảy bài thơ mới
1. Dấu chấm
Đi theo một dọc mấy bài thơ
Tôi không tìm được con số đúng
Mình
Tôi là hình. Lơ lửng
Không nguyên do. Chưa kết luận
Meo méo cong cong lằng nhằng thăng thẳng
Tôi đi hay tôi đứng
Bóng tôi cứ nằng nặng
Giữa đời
Đi theo một dọc mấy bài thơ
Tôi không tìm ra địa chỉ
Chỗ nằm
Tôi bông bổng bồng bềnh
Trên cạn
Tôi cụ thể trong yêu
Mà lại ngồi trên từng cánh bướm
Cứ loanh quanh định trộm
Nắng chiều
Đi theo một dọc mấy bài thơ
Suốt đường dài tôi vẫn là thằng
Trốn học
Tôi bỏ lớp
Nam hoa
Mà cứ mang mang chép lại đời
Ảo ảo
Cho đến lúc tôi tìm ra
Dấu chấm.
2. Một nửa
Có người nói lịch sử viết chỉ là một nửa
Cần gì lịch sử
Thế giới quanh tôi cũng chỉ là một nửa
Tôi đón bình minh tôi nhớ bên kia là bóng tối
Tôi ngồi trong bóng tối tôi nhớ mặt trời
Tôi nhìn tượng anh hùng tôi nghĩ tới máu xương người chiến bại
Tôi yêu thơ tôi thèm tiểu thuyết
Nửa của tôi
Không cần bằng chứng
3. Đề nghị tình yêu
Cái gì cũng phải chết
Tôi biết
Chắc em cũng biết
Tại sao chúng ta không đóng cửa phòng
Chờ suốt đêm
Cho đến khi tất cả sụp xuống.
4. Đền thờ cá voi
Đất nước tôi có rất nhiều đền thờ người
Tôi đã từng đi thăm nhiều chỗ
Ở Vũng Tàu có đền thờ cá voi
Tôi không thấy thành tích những anh hùng hoặc máu xuơng người chiến bại
Tôi không thắp một nén nhang
Lúc ra ngoài
Tôi ôm chầm màu xanh của biển.
5. Vô đề
nhỏ như hạt bụi cũng thừa
rộng như vũ trụ đựng chưa đủ sầu
chỗ em là cuối hay đầu
6. Gái Bắc Hà
đã xinh lại có cái lồn
nên em chứa hết tâm hồn của tôi
một chân em gác lên
giời
7. Về chiều
Giữa một xứ sở đang kinh tế thị trường. Em gầy quá
Chiều nghiêng. Nghiêng gió. Gió ầu ơ
Mắt màu than. Màu nâu. Nâu dài dại
Em cứ nhìn trời. Trời sẽ làm khung vải
Như vẽ lại đời anh. Giữa khoảng trống về chiều.
8. Chia nửa
Một góc phòng: tôi làm tổ quốc riêng tư
Một trần nhà: tôi có một bầu trời nho nhỏ
Một giường con: tôi đâu cần gì nữa
Chỗ gối đầu đêm nay hay đêm chót của đời
Một khoảng không tôi đang thừa mứa
Cũng là lúc tôi không có ai
Chia nửa
9. Tôi nằm
Đắp lớp chăn bông nhớ ngoài cửa sổ, tôi nằm
Hơi cũ, tôi nằm
Mà nỗi buồn cứ thẳng
Tưởng hái cả sao rơi, tôi nằm
Đến khi thành lông ngỗng, tôi nằm
Ngửa và nghiêng dòng chữ
Dốc một ngày vào bóng tối, tôi nằm
Một trang giấy mang thai,
Còn đang co lại, tôi nằm
Chung quanh rất rộng
Đủ chỗ cho mặt phẳng cuộc đời.
10. Con số
Một ngày là một thế thôi
Là con số cộng vào hàng số cũ
Cái điều tôi day dứt
Suốt đời tôi chỉ muốn thêm vào
Mà những con số cộng
Cứ tuột dần
Qua kẽ hở bàn tay.
11. Trời xanh
9 tuổi tôi hay nhìn trời xanh
mơ mình đẹp trai, con nhà giàu, học giỏi
cao nhất trường
tôi sẽ là kẻ anh hùng
con gái mê như điếu đổ
tôi sẽ thành người tiến bộ
đấu tranh cùng người nghèo khổ
đưa quê hương văn hoá văn minh
đầy đặc sản đặc thù dân tộc
bây giờ tóc bạc lơ thơ
răng cái còn cái mất
leo lầu 5 là ngồi thở dốc
tôi vẫn nhìn trời xanh
những giấc mơ đều không thành sự thật
dù chỉ một phần
thử hỏi
tôi không đụ mẹ trời xanh sao được.
12. Mỗi người
Mỗi người là một cái cell phone
Là địa chỉ e-mail
Mỗi ngày là tiếng chuông reo cộng thêm tiếng gõ
Chúng ta đang thành mã số
Tôi và em đều có thể vô hình
Một thế kỷ không cần giây nhợ
Tôi chỉ đợi chuông reo
Và gõ chữ.
13. Làm thơ
Làm thơ tôi chỉ thích nằm ngang
Chữ lại theo một đường thẳng đứng
Tôi rất cụ thể
Mang chính mình theo 30 cây số
đến sở làm
Tôi rất bình an
Tan sở về nhà 30 cây số nữa
Những người cùng sở cũng bận rộn như tôi
Đâu ai để ý đến chiều ngang hay đường thẳng đứng
14. Khóc oà
Làm thơ trên computer, chữ cứ lăng quăng như sản xuất tinh trùng
Hàng triệu chết đi, một vài con tới đích
Sướng chán
Còn hơn chờ 9 tháng
Để thành tiếng khóc oà.
15. Bốn không
Không đọc sách
Không uống rượu
Không làm thơ
Không thèm đàn bà con gái
Tôi rửa chén lau nhà
Ép một ngày ngắn lại.
16. Bí ẩn
Bàn tay em đôi khi bí ẩn như mỗi chữ
Mỗi chữ mọc thành 5 ngón
Cứ đổi thay liên tục
Là tăng lên 10 lần rạo rực
Không biết tại sao
Lúc vắng em
Nó lại mọc những sợi giây thừng
Treo lủng lẳng
Trên trần nhà.
17. Một giấc
Cái đồng hồ của tôi đầy như một trái đất toàn nước
Lơn tơn
Nhắm mắt tôi cũng có thể trượt
Thoắt một cái 30 năm, 7 tháng hay 1 ngày.
Quyển lịch của tôi toàn những con số
Búng một ngón
Tôi cũng có thể lật ngang lịch sử
Nằm chỏng bụng lên trời.
Tôi đặt đồng hồ bên cạnh quyển lịch
Thế nào cũng có những khoảng trống
Đến lúc cần
Tôi có thể nhảy vào làm một giấc
Cho đến khi tóc bạc.
© 2007 talawas
Các bài liên quan
- Tác phẩm và bài viết trên damau.org
Lê An Thế Tạm thời sống và làm việc tại Mỹ.