talawas chủ nhật

 


Thơ :: 29.10.2006
Nguyễn Thế Hoàng LinhBé tập tô



Nguyen The Hoang Linh
Nguyễn Thế Hoàng Linh

"Tôi nghĩ, cái quan trọng trong người làm thơ là duy trì dòng chảy của tính thơ, dòng chảy ấy vốn dĩ đã là sự lưu thông của sáng tạo. Những cái gọi là “giá trị cổ truyền” có tính thơ sẽ được nối dòng, bằng không, sẽ bị đào thải trong cuộc cạnh tranh lành mạnh: Tung tất cả ra dư luận, để độc giả tùy chọn. Vậy thì, cố tình thách thức để làm gì? Cái cố tình thách thức chỉ đáng khi nó cũng chất chứa tính thơ."
(Nguyễn Thế Hoàng Linh trả lời phỏng vấn của Nguyễn Đức Tùng)

talawas chủ nhật kì này xin giới thiệu tập thơ Bé tập tô của Nguyễn Thế Hoàng Linh, do tác giả mới tuyển chọn từ những sáng tác gần đây của anh.

talawas chủ nhật

Nguyễn Thế Hoàng Linh

Bé tập tô

(tập thơ, 113 bài)


Lồng Xa Chạm Nhận Gieo Hòa bình Riêng

 

Lồng


hé môi cười

đứng lại trong chiều và anh đã
thấy nhiều khi mình ngu ngốc vô cùng
nhắm mắt lại và anh nghe vũ trụ
hé môi cười như hạt cát bao dung

anh đã đá bóng thua còn đánh nguội
đã lười yêu còn trách em hững hờ
đã hèn nhát còn nhân danh cái đẹp
đã hợt hời còn đến quấy rầy thơ

đáng nhẽ anh đã nằm im trong cỏ
nghĩ triền miên về lố bịch của mình
nhưng tại sao quanh anh toàn đường xá
ai cũng thúc còi như uống phải đô-ping

21.04.05


công viên

một bà già đánh cầu lông
chừng bảy mươi tuổi
mà không thấy buồn
cô con dâu trẻ luôn luôn
phải di chuyển để đỡ muôn miếng đòn
thế mà cái thằng bé con
đừng nhìn khoái chí lại còn nhe răng
bà già mãi chưa hết xăng
cô con dâu mệt
vẫn hăng như thường
một bầy đá bóng gần đường
sút như nã đạn chẳng thương dân tình
một cái xe đổ đánh ruỳnh
chúng ù té chạy
họ trình công an
bà già tranh thủ thở than
mấy lần chúng đá vào bàn tay/toạ tôi
công an hỏi han một hồi
cô con dâu trẻ bảo thôi anh à
chẳng may quả bóng lăn ra
chẳng may chẹt phải
may mà không sao
chỉ vì không có chỗ nào
để chơi
chúng mới đá vào người dân
anh công an trẻ phân vân
trước bà mẹ trẻ thiên thần to cao
bạn thì xử lí ra sao
còn anh ta cứ đi vào đi ra
sau rồi anh ta bảo à
mỗi ngày tôi sẽ la cà quanh đây
vẫn phải cấm thôi kẻo đầy
người đi đường bị vạ lây thì phiền
thằng bé con vẫn hồn nhiên
tung tăng trong cái công viên kín người
vẫn ngây ngô vẫn toét cười
vẫn như những cái cây tươi quanh hồ
trái tim của nó hiền khô
lúc nào cũng muốn nói
ô! cuộc đời
trái bóng vừa bị bỏ rơi
buồn cho tuổi trẻ hèn ơi là hèn
buồn cho người lớn nhỏ nhen
tham nhà tham đất mà chèn chúng ra
trăm năm trong cõi người ta
một người tham tạo ra ba người hèn
muôn năm trong cõi đất đen
tham hèn đều được một phen nhạt phèo
tôi đi trong tiếng lá reo
còn ai ớn những hiểm nghèo thả rông
một cô ăn bún hở mông
tôi nhìn
nhìn mãi
mà không
hết buồn

27.08.05


một màu của màu đỏ


giao thông Việt Nam quá bệnh hoạn
hiếp dâm hồn những kẻ tham gia
mỗi ngày em mệt mỏi về nhà
được giải thoát bởi tiếng dương cầm. một
hôm chúng trở nên nhỏ đến độ em không còn nghe thấy nữa
hoặc là cộ xe và tiếng thét của chúng đã gặm sạch những vành đai nhà và cây bao quanh và đang há miệng đớp cửa sổ
hoặc là chúng thành lập một vương quốc trong đầu em và sẵn sàng xua đuổi, tiêu diệt những âm thanh khác loài mon men muốn vào
hoặc là trong em nổi một cơn bão của sự uất hận: đựt mệ đời, đựt mệ thằng tổng giám đốc, đựt mệ bọn giao thông công chính, đựt mệ lũ tham nhũng sinh mệnh của người khác, đựt mệ anh, đựt mệ tôi...

và tiếng kêu cứu

của cây đàn dành bản nhạc cho em bị mất máu vô ích những nốt nhạc
của đứa trẻ bị tống lên xe và mất tích trong rừng rậm phương tiện chuyển động và bất động trong một trận tắc đường xuyên lục địa xuyên ngôn ngữ chụp từ trên cao cho ra bức ảnh trò xếp hình đẫm máu
của đứa con gái mười lăm tuổi của em đột ngột sợ hãi quặn thắt ghì chặt ngón nhẫn trái làm phím son nửa rên rỉ nửa ré lên khi kinh đến quá trễ...

không lọt được vào em

03.04.06


phi lí

thật là vô lí biết bao
thật là vô lí
thật sao?
thật mà
vô lí đến thế cơ à?
còn hơn thế nữa
quá là nhố nhăng
bài thơ thì viết một đằng
sống thì một nẻo tằng tăng tứng từng
phố phường rock rap tưng bừng
sao mi vẫn cứ dửng dưng thế nào

hãy mua mười bốn vì sao
bằng hai định mệnh trộn vào hỗn mang
hãy làm thơ thật làng nhàng
để khinh mình quá vội vàng xé đi
bỗng nhiên hỏi xé làm gì
thế là giữ lại thành trì ngốc ngu
thật là vô lí hu hu
nằm nghe đâu đó hoang vu điệu cười
thật vô lí khi loài người
cứ chăm chỉ sống mà lười yêu nhau

14.11.05

© 2006 talawas

Nguyễn Thế Hoàng Linh sinh năm 1982. Hiện sống ở Hà Nội.

Tác phẩm: Thơ: Nguyễn Thế Hoàng Linh đã viết hàng nghìn bài thơ trên diễn đàn internet. Tác giả đã chọn lựa và làm thành các tập thơ sau: Mầm sống, Uống một ngụm nước biển, Em giấu gì ở trong lòng thế, Bé tập tô. Văn xuôi: Đọc kỹ hướng dẫn sử dụng trước khi dùng, Chuyện của thiên tài (tiểu thuyết), Văn chương động.

Giải thưởng: Giải thưởng Hội Nhà văn Hà Nội 2004 cho tiểu thuyết Chuyện của thiên tài.

gui bai Gửi bài này cho bạn bè    in baiIn bài