Nguyễn Đình Chính |
Ảo giác 2007 là tên bộ sách tập hợp những sáng tác mới nhất của Nguyễn Đình Chính trong năm 2007 (gồm 1 vở kịch, 20 bài thơ và 1 tiểu thuyết), đang chờ xuất bản. talawas chủ nhật kì này xin được giới thiệu Onlai... balô, cuốn tiểu thuyết, tác phẩm chủ đạo trong bộ sách này.
talawas chủ nhật
Nguyễn Đình Chính
Onlai... balô
Nguyên do viết quyển tiểu thuyết này: Tôi thấy cần phải ép mình vào một cuộc chạy ma ra tông để tự đánh bóng lại tên tuổi nhà văn của mình.
Nguyễn Đình Chính
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23
13.
Đã ba ngày đêm rồi cả tiểu đội nằm lì ở trong cái hang ngay trên đỉnh dốc Bạt Luôm sát biên giới. Cái dốc trong bản đồ quân sự ghi là điểm cao 1637 FX.
Ăn toàn lương khô. Không nấu. Không khói. Đi đâu cũng chỉ quanh quẩn vài chục mét. Tiểu đội trưởng Phúc cảnh cáo. Hai trung đội thám báo Pôn Pốt đã nhảy dù xuống rừng Thậm Mé.
Nắm trong hang nhìn xuống phía Đông Nam. Không xa chân dốc. Một bản nhỏ người Xán Chỉ hơn chục nóc nhà suốt ngày ẩn hiện trong sương khói bảng lảng. Xa hơn là một biển mây mù mịt che phủ dãy Trường Sơn. Và xa hơn nữa là biển Đông.
Hang đá vôi. Sâu tít trong hang nghe tiếng nước chảy róc rách. Nhũ đá rỏ xuống chen chúc. Đá xanh nhưng đập vỡ thì lộ ra màu trắng đục như vôi. Vạch lên tường hai con bò tót sừng vêng vang nhọn hoắt đang chọi nhau nhại theo bức vẽ trong hang động của những người tiền sử. Lại vạch vài nét hình đầu người đội mũ tai bèo rúm ró trông na ná như tiểu đội trưởng Phúc.
Sáng sớm thức dậy. Thằng Bình cười hô hố ve vẩy cái quần đùi loang lổ như tấm bản đồ ướt nhèm bắng nhắng khoe tối qua tớ đã địt con bé Linh bán bún riêu ở đầu ngõ. Bình người Hải Phòng. Trượt đại học. Nghêu ngao nằm nhà ăn bám mẹ một năm rồi bị gọi đi bộ đội. Lính mới toe mà ranh ma nghịch ngợm hơn quỷ. Mới sang đây ba tháng. Chưa đánh nhau trận nào. Cũng chưa được lĩnh khẩu phần sốt rét.
Lấy trộm ống nhòm của tiểu đội trưởng Phúc. Nằm lì gần một tiếng đồng hồ nhìn xuống bản Khói. Thỉnh thoảng mới thấy một con lợn mẹ dẫn đàn con chui ra chui vào gầm nhà sàn. Cái bản người Lô Láy vắng ngắt. Tiểu đội trưởng Phúc bảo. Có đếch gái đâu mà chúng mày nhìn.
Chiều chạng vạng ngày thứ tư. Tiểu đội rời khỏi hang. Xuống tới bản Khói thì trời đã tối đen. Ém quân bên bờ suối. Gã và thằng bình theo tiểu đội trưởng Phúc mò vào bản. Mưa sùi sụt. Mùi cứt trâu cứt lợn nồng nặc. Bùn lép nhép trong ánh đèn pin đỏ quạch. Chiếc Gát trùm bạt kín mít. Lố nhố mấy bóng mũ sắt trèo lên tụt xuống. Theo tiểu đội trưởng Phúc leo lên nhà sàn ngồi sưởi quanh bếp lửa bập bùng. Ông chủ nhà cười hề hề nói một tràng tiếng Lô Láy líu lo chỉ có tiểu đội trưởng Phúc hiểu. Hơ tay hơ chân. Thằng Bình đã xoắn lấy cô con gái ông chủ nhà mũm mĩm đang chổng mông nấu xôi. Ngồi ăn xôi. Cô gái ngồi sát cạnh thằng Bình. Hai con mắt xếch cứ liếc xéo. Lại còn cấu véo nhau cười khinh khích. Tiểu đội trưởng Phúc nói tối nay hai thằng ngủ đây. Sớm mai đi. Đi xa đấy. Ngủ cho đẫy giấc vào. Thằng Bình ngủ trong góc nhà.
Nửa đêm. Lạnh. Tỉnh dậy chẳng thấy thằng Bình đâu. Có tiếng động loạt soạt dưới gầm nhà. Ghé mắt qua kẽ sàn nhìn xuống. Tối mờ mờ. Cái bóng khềnh khành của thằng Bình đang cong lưng nhún nhảy ép chặt cái bóng mũm mĩm của cô gái Lô Láy vào thân cây cột nhà ngay cạnh bộ mông phốp pháp đong đưa của con trâu mộng. Thằng Bình thở hồng hộc. Cô gái rên hứ hự. Nước miếng ứa ra. Họng khô cháy. Thằng Bình nhanh thật. Gớm thật. Hơn một tiếng sau mới thấy tiếng bước chân nhè nhẹ cót két bò lên. Gã nằm im vờ ngáy khò khò. Thằng Bình rón rén chui vào chăn. Người nó lạnh buốt. Sực nức mùi nhựa củ nâu nhuộm quần áo.
Mờ sáng. Tiểu đội trưởng Phúc lay hai thằng dậy. Mặt thằng Bình tỉnh khô. Trèo lên xe Gát. Đã thấy Vĩnh móm, Lợi bột và Hùng ba ba ngồi quang một cỗ quan tài sắt đặt lún giữa những bao cát. Xe nổ máy gừ gừ lắc lư bò ra khỏi bản Khói. Thằng Bình vênh váo thì thầm. Tao có chuyện mê li lắm. Đã đời. Trưa nay tao sẽ tường thuật tỉ mỉ cho mày nghe. Trả công hai điếu Trường Sơn đấy nhé. Im lặng. Tiểu đội trưởng Phúc nói nhỏ. Cậu nào buồn gủ thì cứ ngủ tiếp. Thoải mái đi. Lần này cho các cậu đi chơi xa. Rất xa. Về tận Quảng Bình. Đất mẹ quê hương. Sướng chưa.
Nhưng ngay chiều hôm đó. Tại chân dốc Con Nai cách biên giới chưa đầy ba ki lô mét. Chiếc Gát lọt vào ổ phục kích của một đại đội lính ác ôn Pôn Pốt thiện chiến chân đất quần đùi áo đen quấn khăn rằn trang bị vũ khí nặng. Một quả cối đã cả cái lỗ trúng đầu xe. Quan tài sắt vỡ toác. Một mảnh cối cắm giữa đỉnh sọ. Hơn một tháng sau nằm trong trạm xá sư đoàn. Tình cờ mới biết trong quan tài giấu toàn tượng vàng chứ không phải là xác tử sĩ.
© 2008 talawas
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23
Nguyễn Đình Chính sinh ngày 28.10.1946 tại số nhà 14 Nguyễn Thái Học (nhà bác sĩ Chính), Hà Nội. Ông là con trai thứ hai trong số ba người con của nhà văn Nguyễn Đình Thi (1924-2004) và bà Bùi Nữ Trâm Nguyệt Nga (1926-1951). Sau ngày toàn quốc kháng chiến (19.12.1946), Nguyễn Đình Chính (lúc ấy chưa tới 2 tháng tuổi) và anh trai (2 tuổi) được mẹ bồng đi di tản lên Việt Bắc. Năm 1951, bà Nguyệt Nga mất vì trọng bệnh tại khu di tản, Nguyễn Đình Chính sống với bà ngoại. Năm 1955, Nguyễn Đình Chính về Hà Nội và học hết phổ thông. Năm 1965, đi bộ đội. Năm 1976, xuất ngũ, thương binh 2/4. Nguyễn Đình Chính từng công tác nhiều năm trong các lĩnh vực điện ảnh, sân khấu và báo chí. Hiện ông sống ở Hà Nội.
Tác phẩm Xưởng máy nhỏ của tôi (tiểu thuyết đầu tay, 1976); Nhớ để mà quên (tiểu thuyết, viết năm 1981 nhưng đến 1998 mới được in, đã được dịch ra tiếng Pháp); Con phù du cánh mỏng (tiểu thuyết, 1986); Đêm thánh nhân (tiểu thuyết tâm đắc nhất, dài hơn 1000 trang, viết năm 1990-1992, in tập I năm 1998, dự định sẽ in tập II vào năm 2000, nhưng không được cấp giấy phép. Tháng 10.2006, Nxb. Văn Học in trọn vẹn cả hai tập dưới tựa đề mới là Ngày hoàng đạo.) Kịch bản điện ảnh (đã dựng phim): Rừng lạnh, Bãi biển đời người, Hồi chuông màu da cam, Người trên mặt sông và Hòn đảo chìm xuống (không được duyệt). Duyên nợ trần gian (kịch bản sân khấu, giải thưởng Liên hoan sân khấu ở Hàn Quốc 2002) và khoảng 15 vở kịch khác, trong đó 5 vở đã được dựng và diễn trên các sân khấu Hà Nội.
Các bài liên quan